Lần đầu vào Sài Gòn, điều tôi ngạc nhiên nhất chính là “thị trừờng” vé số phát triển rầm rộ gấp nhiều lần so với Hà Nội. Bất cứ khi Tôi ngồi uống nước ở vỉa hè hay quán cafe bình dân nào cũng sẽ được mời mua vé số, sau đó lại được tư vấn đổi vé số trúng thưởng nếu thấy vé số mình mua không đẹp.
Tôi nhớ, có lần gặp một đứa trẻ chừng 10 tuổi đi qua và mời tôi mua vé số. Tôi rất ấn tượng với nước da đen nghẻm, khuôn mặt khá láu lỉnh của thằng bé. Nó chào hỏi rất nhiệt tình một vài vị khách ngay đó, nhưng ai cũng xua đi. Nó bắt đầu rơm rớm, thấy vậy, tôi gọi và mua 5 tờ vé số. Chìa ra tờ 100 ngàn đồng, thằng nhỏ có vẻ tần ngần và bắt đầu nói: “Từ sáng giờ con chưa bán được tờ nào nên không có tiền thối, chú đợi con đi đổi và mang trả được không ạ”. Tôi có vẻ không tin, mấy anh bạn đồng nghiệp thì hùa nhau: “Vậy thôi, khỏi mua, đi chỗ khác”.
Thằng bé nài nỉ để chúng tôi tin nó sẽ trả lại tiền. Thấy khuôn mặt nhiệt tình, khổ sở, tôi quyết định thử tin 1 lần tin người xa lạ, đặc biệt là những người đã được nói quá nhiều trên báo chí về sự lừa đảo. Nó chạy như bay và mất hút sau con hẻm. Mấy anh bạn tôi bắt đầu xì xào, trách móc. Một trưởng phòng kinh doanh như tôi mà lại bị đứa con nít lừa.
10 phút sau, thằng bé xuất hiện với những vệt mồ hôi còn lấm tấm và chìa ra 50 ngàn như đã hứa. Tất cả im lặng. Mấy anh bạn tôi bắt đầu mua ủng hộ nó 1 vài tờ và hỏi nơi đổi vé số trúng thưởng ở đâu.
Tôi chỉ mỉm cười, có lẽ chẳng cần phải giải thích gì trong trường hợp này. Họ bán vé số nhưng họ không hề bán nhân cách của mình. Hãy thử đặt niềm tin 1 lần trong đời, bạn sẽ thấy cuộc sống này ý nghĩa hơn rất nhiều.
ArtSeed Design (Vui lòng ghi rõ nguồn khi sao chép nội dung)